xã hội để tạo "sóng" dư luận, nhằm động cơcánhân.
Do vậy, cùng với đấu tranh phòng, chốngâm mưu, thủ đoạn chống phá của các thê lực thù địch, chúng ta cân đầy mạnh phòng, chống thông tin xuyên tạc, bịa đặt, xấu độc ngay từ bên trong, xử lý nghiêm những cán bộ, đảng viên vi phạm kỷ luật Đảng, vu khống, bôi nhọ, tố cáo sai sự thật, chúng ta cần tăng cường tuyên truyền, giáo dục nâng cao khả năng “miễn dịch” cho nhân dân trước những thôngtin xấu độc từ kẻ xấu và các thê lựcthùđịch.
Đặcbiệt,cân phát huy tốt val trò của báo chí, truyền thông trong đấu tranh phòng, chống.
Thực tiễn đòi hỏi sự chủ động thông tin và tính định hướng củabáochí chính thống phải rất cao. Báo chí chính thốngphải là một trong những kênh thông tin chủ lực, hữu hiệu để cung cấp thông tin kịp thời, trung thực, minh bạch, khách quan giúp người dân hiểu biết toàn diện, đầy đủ về các vấn dề,sựkiệncủa Đảng, củađất nước đếtừ đó định hướng dư luận, vun đắp, xây dựng niêm tin cho nhân dân.
Đồng thời góp phần nâng cao
“sức đề kháng” cho nhân dân trước những thông tin xấu độc, xuyên tạc nhằm động cơ chống phá Đại hội xnicủaĐảng.
Những biện pháp trên là cân thiết, nhưng có lẽ để vô hiệuhóa thôngtin xấu độc, phương cách tốtnhấtlà chúngtaphải tiếp tục làm tốt mọi công việc chuẩn bị để bảo đảm Đại hội XIII của Đảng thành côngtốt đẹp. Đó chính là đòn phảnbácthuyết phục trước những chiêu trò chống phá của cácthế lực thù địch, phảnđộng. □
NGHIÊN CỨU - TRAO ĐỐI
CUỘC CHIẾN CHỐNG ĐẠI DỊCH COVID-19
XX A.
DƯƠI GOC NHIN
X
CHINH TRỊ HỌC
□ PGS. TS. ĐINH XUÂN LÝ
Trường Đạl học Khoa học xã hội1/áNhân văn Hà Nội
Ọua mộtnăm “hoànhhànhvà đe dọa” nhân loại,cuộc chiên chống COVID-19đã và dang chothâynhững bài học về trách nhiệm chínhtrị củalãnhđạo quốcgia, vê xâydựngthể chê toàn câu, v'ê chủnghĩa đa phương và sự hợp tác giữa các nước, về xâydựnghìnhảnh, vị thê quốc gia.
K
hởi(Trungdịch12/2019, phátCOVID-19 Quốc) từ Vũđếnvàonay,đã Hántháng lây lan đại tớihơn hai trăm quốc gia, vùng lãnh thố trên thê giới, làm tử vong hơn một triệu người. Đại dịch này làm thay đổi toàn diện đời sống xã hội toàn căuvà “đảo ngược tiến độ phát triển của thê giới tới hàng chục năm”ll).
Cuộc chiến của cácnướcchống đại dịch COVID-19diễn ra trong suốt một năm quadặt ra nhiêu vấnđề đối vớiđời sống cá nhân, cộng đồng, quốc gia, quốc tê trên các phương diện kinh tế, xã hội, chính trị và quan hệ quốctê.
Dưới góc nhìn chính trị học, từ cuộc chiến chống đại dịch COVID-19, có thề rút ra một số bài học sau:
VÉ TRÁCH NHIỆM
CHÍNH TRỊ CỦA LÀNH ĐẠO CÁC QUỐC GIA
Có mộtthực tê đáng lo ngại là khi đại dịch COV1D-19 bùng phát, phần lớn các nước lâm vào tình trạng bị động, lúng túng, thậm chí “vỡ trận”. Từ đó đặt ra câu hỏi lớn về trách nhiệm chính trị của lãnh đạo các quốc gia. Bà Suzanne Scholte, Chủ tịch Quỹ Diễn đàn Quốc phòng Mỹ (Defense Forum Foundation) nhận xét:
dịch bệnh lần này cho thấy một thê giới không có chút phòng bị nào. Nhà lập pháp châu Âu làArnaud Danjean cho rằng: chúng ta không được vũ trang đầy đủ đế chống lại dịch COVID-19. Tổng Giám đốc Tố chức Y tế Thế giới (WHO) cũng từng nhận định: các quốcgiađã
không có sự chuấn bị trong ứng phódịch bệnh...
Tình trạng bị động, “hỗn loạn” trướcdịchbệnh được cho là xuất phát từcác lý do chính như: sự chủquan của lãnh đạo nhiều quốc gia; sự chầnchừ của một số nước khi cân nhắc giữa kính tê và sức khỏe người dân;
nhiêu quốcgiathiếusự chuẩn bị cácphương án, kịch bản, cơ sở hạ tầng trướcđại dịch...
COVID-19 không phải là đại dịch đầu tiên mà nhân loạiphải đối phó. Vì thế, nhiêu câu hỏl đặt ra cần được lý giải kịp thời, như; nguyên nhân cơ bản dẫn đến thảm họa COVID-19 có phải làdo những yếu kém trong quản trị quốcgia vàquảntrị toàn cầu khi ứng phó với dịch bệnh? Có vân đề dặt ra về động cơ chính trị ở một số lãnh đạo quốc gia trongchốngdịchbệnh?...
Từ thực tế thành công của một số nước và hiện tượng “vỡ trận” ở nhiều nước trong cuộc chiên chống COVID-19, cho thấy: 1) Hiệu quả chống dịch bệnh không phụ thuộc vào tính chất của thể chê chính trị - có những thế chê dân chủ đối phó hiệu quả với dịch bệnh và cũng có những thế chể dân chủ đối phó không tốttrước dịch bệnh;
2) Hiệu quà chống dịch bệnh không quá phụ thuộc vào tiềm lực kinh tê vàhệ thống ytêcộng đồng của quốc gia (vi dụ: Italia, Anh,Mỹ dù là nhữngnước giàu và có hệ thống y tê cộng đồng mạnh, nhưng lại lúngtúng,kém hiệu quảtrong ứngphóvới dịch bệnh); 3) Hiệuquảphòng, chống dịch bệnh phụ thuộc trước hết vào trách nhiệm chính trị của lãnh đạo các quốc gia và hệ thốngchính trị các nước. Theo
Francis Fukuyama, nghiên cứu viên cao cấp, Đại học Stanford:
Quốc gianào có guồngmáynhà nước vận hành tốt, một chính phủ mà người dân tin tưởng, lắng nghe và lãnh đạo quốc gia có năng lực thì sẽ đốl phó đại dịchrất hữu hiệu, giới hạn được thiệthại phải gánh chịu'-?.
Rõ ràng, đại dịch COVID-19 là một sự cảnh bào nghiêm khắc về trách nhiệm chính trị của lãnh đạo các quốcgia và hệ thống chính trị các nước. Bởi suy chocùng, chức năng, vai trò quan trọng nhất của hệ thống chính trị và lãnh đạo quốc gia là bảo vệ sự sống, cuộc sống của người dân, bảo vệ người dân khỏi những cál chết cóthể tránh được.
Vì vậy, bài học quan trọng hàng đâu trong phòng, chống dịch bệnh là lãnh đạo các nước phải xác định nhất quán, rõ ràng trách nhiệm chính trị đối với bảo vệ sức khỏe của người dân, phải đặt sức khỏe, sự an toàn của người dân lên trên hết, trước hết. Đó là nền tảng đểxác định tinh thần chống dịch với quyết tâm chính trị caovà hành động quyết liệt.
VÉ XÀY DỰNG THỂ CHÉ TOÀN CẨU ĐỐI PHÓ DỊCH BỆNH
KhiCOVID-19 lâylan ra toàn cầu, cácnước kỳ vọng vào Liên hợp quốc và các tổ chức quốc tê sẽ thể hiện vai trò lớn hơn trong việc ứng phó đại dịch. Tuy nhiên, thế giới tỏ rathấtvọng vì sự quản trị toàn cầu đã không đemlại kếtquả nhưmong đợivà thậm chí cho đến nay, sau gân một năm kể từkhi đại dịch bùng phát, thê giới vẫn đang trong
tìnhtrạng thiếu sự dẫn dắt, lãnh đạo mangtính toàn cầu để ứng phó VỚI dịch bệnh.
WHO là cơ quan củaLiên hợp quốc có trách nhiệm chăm lo, giải quyếtcác vấnđề sức khỏe và y tế cộng đồng trên thếgiới (như cung cấp những thông tin chính xác về sức khỏe con người; giải quyết những vấn đềcấpbách vê sức khỏe cộng đồng vàdịch bệnh của conngười), nhưng kể từ khi đại dịch COVID-19 khởi phát, WHO đã phải đối mặt với hàng loạt chê trách. Ngày 19/5/2020, tại cuộc họp trực tuyến của Đại hội đồng Y tê Thê giới (WHA), các nước thành viên WHO nhất trí thông qua nghị quyếtkêugọi điêu tra độc lập vê những biện pháp đối phó với COVID-19 của WHO. Đầu tháng 7/2020 một nhómkhoa học gồm 239 người đã gửi một thư mở đến WHO, lên án tổ chức này không đưara được cảnh báophù hợp về nguy cơ virus corona lây lan.
Có thể nói, việc WHO chưa đảm bảo tốt được vai trò chính trị (tập hợp, lãnh đạo, chăm lo, giải quyết cácvân đề sức khỏe vày tếcúa thếgiới)trong khi đại dịch diễn ra đã làm suy giảm uy tín của tổ chức này cũng như của Liên hợp quốc - tổ chức đa phương lớn nhấtcủa thế giới.
COVID-19 là đại dịch toàn cầu, những thách thức mà COVID-19 đặt ra mangtính toàn cầu, đòi hỏiphảicó cách tiếp cận cũng như cơ chê quảntrị chổng dịch ở tâm toàn cầu. Do đó, để đối phó với đại dịch COVID-19 phải có sự phối hợp,hợp tác một cách thiện chí trên phạmvi thế giới,“chỉ sựhợp tác quốc tế mới cóthể ngănchặntác độngtồi tệ nhất ẹủa COVID-19... Tấtcả các
36
Tạp chí TUYÊN GIÁO 1-2021nước phải làm việc cùng nhau nhằm chấm dứt đại dịch”'**, Trong bối cảnh đó, tình trạng thiêu sự lãnh đạo ở tầm toàn cầu đã làm trầm trọng thêm hậu quả của đại dịch COVID-19.
Từ góc nhìn chính trị học cũng cho thây, trong cuộc chiến chống COVID-19, khu vực tư nhân và những hoạt độngtừ thiện là hết sức quan trọng, là biểuhiện tínhnhân văn cao quý của xã hội, nhưng không thể thay thế được vai trò hệ thống chinh trị ớ các quốcgia và những thể chế toàn cầu. Việc chính phủ nhiều
nước phải chi ra số tiền rất lớn để chống dịch (Mỹ đã chi 2.300 tỉ USD cứu trợ; ngày 17/7/2020, Liên minh châu Âu (EU) thỏa thuận gói cứu trợ kinh tê hậu COVID-19 với tổng giá trị 750 tỷ euro...) đã chứngminh rằng, chí có sức mạnh của nhànước, của hệ thống chính trị quốc gia và toàn câu mớicó thể đối phó hữu hiệu trongcác trường hợp khẩn cấp quốc gia, quốc tế.
Thực tế đó đặt ra bài học quan trọng là thế giới cần xây dựng một thế chế có tính toàn cầuđể thực hiện mục tiêu chăm logiải quyết những vấn đề cấp bách về bảo vệ sức khỏe cộng đồng, phòng chống chống dịch
____ KH0 THƠ
co TO V TÉ CẰN HÚT KWOCWVAM,TH«KHAilf(WABfiii
bệnh; có khá năng cảnh báo, ngăn ngừa và ứng phó với đại dịch ở mứchiệuquảnhất và cần xây dựng một cơ chế bảo đảm hoạt động của thế chê đó không thế bị ràngbuộc, chi phối, khống chế bởi bất kỳmột quốcgia hay cá nhân nào.
VÉ CHỦ NGHlA ĐA PHƯONG VÀ HỌP TÁC GIỮA CÁC Nước
Đại dịch COV1D-19đặt ra một câu hỏi lớn rằng chủ nghĩa đa phương có thựcsự hữu ích khi thực tê cuộc chiến chống dịch bệnh cho thấy hâu như cácquốc gia trên thếgiới đều không có sự hợp tác cùng chung tay chống dịch, kế cả là sự hợp tác giữa
các quốc gia thành viên cùng tổ chức.
Ví dụ: khi đại dịch bắt đầu bùng phát ở Italia, chính phủ nước này đã liên tục kêu gọi các quốc gia đồng minh trong khối EU viện trợ vật tư y tếđể chống dịch, nhưngyêu cầu của Italia đã không được đáp ứng'41.Cũng đã có tình trạng
“mạnh ai nấy chạy”, hoặc tìm cách ngăn cản xuất khẩu thiết bị y tế sang nước thành viên khác. Phải đến 4 thángsau,vào ngày 17/7/2020, lần đầu tiên các lãnh đạo EU cùng 27 quốc giathành viên nhóm họp kế từ khỉ đại dịch bùng phát ở châu Âu, đã nhất trí thông qua thỏa thuận tổnggiá trị 750 tỷ Euro (857 tỷ USD) được chia cho các quốc gia và các lĩnh vực chịu ảnh hưởng nặng nhất từ đại dịch dưới hình thức trợ cấpvàcho vay.
Các tổchức đa phương khác như Tố chức Thương mại thế giới và các liên minh quân sự như NATO..., khi đại dịch xảy ra thì các tổ chức này gần như hoàn toàn bất lực hoặc vai trò trở nên mờ nhạt.
Thời gian gần đây vấn đề vaccine COVID-19 cũng đang tạo sựlo ngại trongdư luận khi đã có những nướccạnhtranhquyết liệt, tranh giành và không thừa nhận nhau trong chạy đua sản xuất vaccine COVID-19. Trước tình trạng các quốc gia đặt lợi
íchriêng lên trên hết trong việc đảm bảo nguồn cung vaccine C0V1D-19 khiên đại dịch tồi tệ hơn, Giám đốc WHO đãphải kêu gọi chấm dứt“chủ nghĩa dântộc vaccine”.
Điều này khiến người ta đặt dấu hỏi vềgiátrị và tính hữu ích của các tổchứckhuvực và quốc tế, của chủ nghĩa đa phương trước những hiểmhọa khẩncấp toàn câu.
Mặt khác, trong cuộc chiến của các nước chống COV1D-19, chủ nghĩa đa phương đã bộc lộ những hạn chế, lỗ hổng “chết người”. Trước hết, cho thấy sự phụ thuộc vào một nguồn cung duy nhất sẽ gây đổ vỡ cho cả chuỗi cung trong trường hợp khẩn cấp quốc gia. Tuy trước đó, việc chính phủ Mỹthay đổi chính sáchtheohướng thu hút dầu tư “hồihương” phục vụmục tiêu “Nước Mỹtrên hết” đã ảnh hưởng tiêu cực tới chủ nghĩa đa phương, nhưng có thế nói sự bùng phát COVID-19 đã khiên các quốc gia “không khỏi giật mình” bởi sự phụ thuộc quá mức vào “công xưởng của thê giới”'5'trong tiến trình tham gia chủ nghĩa đaphương.
Trên phương diện quan hệ chính trị quốc tế, đại dịch COVID-19 làm sâu sắc thêm sự nghỉ kị và giảm lòng tin giữa một số nước với nhau. Có thể thây rõ xu hướng này quaviệc Mỹ,Anh, Pháp và các nước khác như Nhật, Canada, ôxtrâylia đã có những động thái định hình lại quan hệ với Trung Quốc. Lý do dẫnđếnhiện tượng trên làdo các nước đã nhận thứcđược hậu quả kínhtế, chính trị, xã hội đối với quốc gia do quá phụ thuộc vào chuỗi cung ứng của Trung
Quốc do sự lệ thuộc quá lớn, nên khi Trung Quốc “hắthơi” do COVID-19 thì cả thế giới trở nên
“khó thở”.
Một vấn đề khác cũng dẫn đến mấtlòng tin giữacácnước, dó là hiện tượng một số quốc gia lợl dụng dịch bệnhđể giành giật các lợi ích từcácquốc gia khác, bất chấp lợi ích chung như thỏa thuận của chú nghĩa đaphương.
Tình trạng thiếu sự hợp tác chân thành giữa các quốc gia trong ứng phó với đại dịch, khiến Tổnggiám đốc WHOtrong cuộchọp báo ngày 10/7/2020đã phải “thốt lên”:COVID-19hoành hànhdữdội vìthêgiới chia rẽ.
Tuy có những ý kiến đánh giácaokinh nghiệmhợp tác nội khối của tổchức ASEAN trong kiểm soát dịch bệnh, cũng như sự hợp tác ASEAN với một số nước khác trong ứng phó với dịch bệnh thời gian qua;
nhưng nhìn tổngthể cho thấy, chủ nghĩa đa phương truyền thống- hợp tác đa phương,các tổ chức đa phương quốc tế và khu vực chưa phát huy đầy đủ vai trò của mình trong việc tạo ra một cơchê quản trị đối phó hiệu quả với dịch bệnh, với thảm họa toàn cầu; đồng thời chưa tạo ra được một cơ chê bảođảm sựbình đẳng vê các lợi ích chung cho các thành viên tham giatoàn cầu hóatrongbối cảnh đại dịch.
Tuần lề Cấp cao Khóa 75 Đại hội đồng Liên hợp quốc, diễn ra từ ngày 21/9 đến ngày 2/10/2020 đã xác định chủ đề:
Tương lai chúng ta muốn, Liên Hợp quốc chúng ta cần: Tái khẳng định cam kết chung đôi uới chủ nghĩa đa phương - ứng
phó COVID-19 thông qua hành động đa phương hiệu quả. Việc tái khẳng định cam kết chung đối với chủ nghĩa đa phươnglà phù họp với xu thế củathê giới đươngđại.
Thựctêvaitrò của chủ nghĩa đa phương trong cuộc chiến chống COV1D-19 đã chỉ ra cho các nhàhoạch định chính sách, các nhà quản trị tầm quốctếbài học về phát triển cácloại hình hội nhập, liên kết không được triệt tiêuđiêu kiện hình thành một cơ chê quản trị hữu hiệu trongtình trạngkhẩn cấp quốc tế; bản thân các quốc gia trong hội nhập, liên kết tránh tình trạng bị lợi dụng, thao túng và lệ thuộc vào chuỗi cung ứng của một nước, một khu vực;
hội nhập, liên kết nhưng phải bảo đảm cho mỗi quốc gia khá năng, điêu kiện tồn tại trong hoàn cảnh khẩn cấp phải biệt lập với bên ngoài dài ngày; các nước tham gia toàn câuhóacần tự chủ về lĩnhvựcy tế thiết yếu, bảo đảm hiệu quả hoạt độngcủa hệ thống y tế cộng đồng. Thậm chí có ý kiến cho rằng cuộc chiến chống COVID-19 khiến chúngtaphảicoiy tế là lĩnh vực chiến lược,cần đượcchú ý giống như quốc phòng.
Bài học về sự hợp tác giữa các nướctrongtrườnghợp khẩn cấp, là bên cạnh việc giữ vững độc lập, tự chủ và sự tôntrọng, bình đẳng họptác giữa các quốc giacó trách nhiệmchính trị đối với bảo vệ sức khỏe con người, cần phải tỉnhtáo, cảnh giác trong hội nhập, liên kếtquốctế, tránh rơivào “cạm bẫy” củanhữngđói táccóâm mưu đen tối -lợi dụng dịch bệnh để thực hiện những hành động phi pháp.
38
Tạp chí TUYÊN GIÁO 1-2021VÉ XÂY DỰNG HÌNH ẢNH, VỊTHÉQUÓCGIA
TRÊN TRUÔNG QUỐC TÉ
Đại dịch COVID-19 là phép thửchonhữnggiá trịcốt lõi, cho hình ảnh, vị thế của các quốc giavà khu vực,góp phầnkhẳng địnhnhững giátrị chính trịđích thực của các nước, nhưng đồng thời nó cũngphơi bày nhữnggiá trị ảo, những khẩu hiệu chính trị mị dân của một số lãnhđạo quốc gia.
Hình ảnh, vị thê một nước trên trường quốc tê được thể hiệntrước hết ở uy tín quốc gia vềphươngdiện chính trịđốl nội và chínhtrị đốl ngoại. Nếu một quốc gia đại diện cho các giá trị mà những nước khác, dân tộc khác cũng mong muốn theo đuổi, thì hình ảnh, vị thê của quốc gia đó trên chính trường thê giới sẽ được nâng cao và ngượclại.
Cuộc chiến chống đại dịch COVID-19 thời gian qua đã bộc lộmột số cáchhành xử“phivăn hóa chính trị” có hại cho việc phát huy “quýên lực mềm” của một số nước-thayvì hợptác với nhau đế ứng phó vớl dịch bệnh, để bảo vệsự sống của con người thì có quốc gia lại hành động vị kỷ, như tìm cách che dấu dịch bệnh; lợi dụng dịch bệnh dể
“kiếm chác” từ xuất khẩu thiết bị và dụngcụ bảo hộ y tê hoặcđể đành bóng hình ảnh, vịthế quốc gia, thậm chí là đe dọa, áp chế nước khác... Tuy nhiên, chính điêu này lại làmsuygiảm lớn uy tínchínhtrịcủa những quốc gia đó trên trường quốctế.
Khi COVID-19 bùng phát, có nhiêu kỳ vọng Mỹ với tư cách siêucường sẽ là trung tâm điều
phối toàn cầu ứng phó với dịch bệnh. Nhưng thực tế, nước Mỹ đã không sẵn sàng chovaitròđó và hiện đang đối phó khó khăn VỚI đại dịch.
Trước bối cảnh “có một khoảng trống” về vai trò điều phối toàn câu ứng phó với dịch COVID-19, người ta cũng mong đợiTrung Quốc vớinền kinh tế đứng thứ 2 thê giới, đã khống chế được dịch COV1D-19 và đang nhanhchóng mở cửatrởlại, sẽ có các quyết định chính trị và hành động thực tê tương xứng với tư cách cường quốc.Nhưng đáng tiếc, mong muốn đó vẫn chỉ làkỳvọng.
Sự tham gia và hành động chung thông qua việc sử dụng
“quyền lực mềm” của quốc gia, với mục tiêu cao cả làvìsựsống con người kết hợp với chiến lượcminh bạchvàhợp tác, lòng quảng đại và trách nhiệm chính trị với thê giới là hết sứcquan trọng trong việc tạohìnhảnh tốt đẹpvà nâng tầm ảnh hưởngcủa đất nước trongquan hệ với các quốcgiakhác.
Trong cuộc chiến chống đại dịch toàn cầu lần này, có thể coi Việt Nam là một “ví dụ tiêu biếu” khl một nước dù nguồn lực và hệ thống chăm sóc sức khỏe nhân dân còn hạn chế, nhưng với ý thức bảo vệ sức khỏe của người dân là trên hết, đã tạo được lòng tin, sự đồng thuận, họp tác trong toàn dân cùng thực hiện phương châm
“chống dịch như chống giặc” và đãthànhcông.Cùng vớiviệc chânthành úng hộ các quốc gia khác chốngdịch thông quaviệc gửi tặng khẩu trang và vậttư y tế cho một số nước (như Mỹ, Nga,
Tây Ban Nha, Italia, Pháp, Đức và vương quốcAnh...), với vai trò Chủ tịch ASEAN năm 2020, ViệtNamcũngđãchủ động, tích cực phối họp, chung tay cùng các nước trong khu vực phòng, chống COVID-19.
Bào chí quốc tê từng đánh giá cao thành công của Việt Namngăn chặn đợt bùng phát COVID-19 vàotháng 3 và tháng 4. Nhiều chính trịgiavà học giả thê giới cũng đã đưa ra những lờl khen ngợi, biếu lộ sựkhâm phục, đồng thời có những tìm hiểu, lý giải vê những “yếu tố then chốt” tạo nên thành công của Việt Nam qua hal lãn chiến thắng COVID-19. Cùng với những thành công trên các lĩnh vực, hình ảnh đất nướcvà ảnh hưởng về chính trị, ngoại giao của Việt Nam đối với khu vực, thê giới được nâng cao, đúng như Tổng lãnh sựMỹ tại Thành phố Hồ Chí Minh, Marie C.Damour, khẳng định: Việt Nam đã tích họpđầy đủ đểhòa mình vào hệthống toàn câu.
Theo đó, bàihọc về xây dựng hình ảnh, vị thế quốc gia trên trường quốc tê trong cuộc chiến chổng dại dịch chính là: mỗi quốc gia cân xây dựng một bộ máy nhà nước thực sự vì dân, col bảo vệ sựsốngcủa nhân dân là mục tiêu chính trị caocả; xây dựng một chính phủ với những ngườilãnhđạo, quản trị có năng lực, có được lòng tin của người dân, tạo được sự đồng thuận của xã hội; xây dựng một chính quyên hành động quyết liệt và hiệu quả mà không cần những khấu hiệu chính trị suông; xây dựng một hệ thống y tê cộng đồngmạnh...
Nhân loại hiện vẫn đang phảiđốiphómột cách khó khăn với "kẻ địch vô hình” và điều đáng lo ngại là không ai có thể lường được hậu quả cuối cùng của dịchbệnh, không biết được khi nào đạl dịch sẽ kết thúc và thế giới “hậuđạldịch COV1D-19”
sẽ rasao?
Qua một năm “hoành hành và đe dọa” nhân loại, cuộc chiến chống COVID-19 đã và đang cho thấynhững bàihọc về trách nhiệm chính trị của lãnh đạo quốc gia, về xây dựng thế
(1) (3) Thục Linh:Bill Gates dự đoán thế giớihậuCoưidl9,https://
-41 62302.
html.
vnexpress.net/bill-gates-du-doan-the-gioi-hau-COVlD-19 (2) FrancisFukuyama: Đạidịchuàtrậttự chính trị, lĩttp://
2020/06/15/dai-dich-va-trat-tu-chinh-tri/.
nghiencuuquocte.org/
(4) Tạ Hoàng Tấn:Giảipháp nào dểthế giớiuượt qua khủnghoảng COVID-19 ?,
/.
http://nghiencuuquocte.org/2020/09/20/giai-phapnao- de-the-gioi-vuot-qua-khung-hoang-C0VlD-19
(5) LươngBằng: Tình huống chưa từng có: Thếgiới giậtmìnhvì “mắt xích" TrungQuốc,
chien-tranh-thuong-mai-dai-dichCOVID-19 -the-gíoi-giat-minh-vi- mat-xich-trung-quoc676558.html.
https://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/dau-tu/
chê toàn cầu, về chủ nghĩa đa phương và sự hợp tác giữa các nước, về xây dựng hình ảnh, vị thế quốc gia. Dù không thế quay lại để sửa chữanhững sai lầm trong quákhứ, nhưnghiện tại và tương lai cần phải được
“sửa sai” nhanh và hiệu quả, bắt đầu từ những bài họcchính trị, khi mà bối cảnh COV1D-19 đang buộc chúng ta phải chuyền trạngthái từ quyếttâm
“chiến đấu chống COVID-19”
sang “học cách sống chung” với COVID-19. □
Công tác thông tin,tuyên truyền,giáodục luôn đượcBanChỉ đạoTrung ương vê phòng,chống tham nhũng,Thủ tướng Chínhphủ,các ban, bộ, ngành,các cấp ủy, tổchức đảng,chínhquyên xác định là một nhiệm vụ trọng tâm.
NHỮNG DẤU ÁN ĐỐI MÓI
T
ừ đạochống tham(PCTN) năm khi Trungthành lậpương2013về đến nay, nhấtBan phòng, nhũngChỉ làtrongnhiệmkỳ Đại hội XII của Đảng, công tác đấu tranh PCTN đã được lãnh đạo,chỉ đạoquyết liệt, bài bản, đi vào chiều sâu, có bước tiến mạnh, đạt nhiều kết quá quan trọng, toàn diện, rõ rệt, đế lại dấu ấn tốt,tạo hiệu ứng tích cực, lan tỏa mạnh mẽ trong toàn xã hộl, được cán bộ, đảngviên, nhân dân đồng tình, únghộ,đánh glá cao, được quốc tê ghi nhận. Tham nhũng từng bước đượckiêm chế, ngăn chặn, góp phàn quan trọng giữ vững ổn định chính trị, phát triển kinh té-xãhội, củng cố niềmtin của cán bộ, đảng viên và nhân dânđốivới Đảng,Nhà nước.Phát biểu chỉ đạo tại Hội nghị toàn quốc tốngkết công tác PCTN giai đoạn 2013 - 2020, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọngnhấn mạnh,công tác thông tin,tuyêntruyền,giáo dục vềPCTN được tăng cường và có nhiều đốimới; sự giám sát của các cơ quan dân cử, vai trò của Mặt trận Tố quốc, nhân dânvà báo chí, truyền thông trong PCTN được phát huy tốt hơn.
Theo kết quả điều tra dư luận xã hội tháng 8/2020 của Viện